TÌNH YÊU ……
Đó là chủ đề của mọi bài thơ, bài hát….. đó cũng là cảm
hứng của bao nhiêu tác giả và dĩ nhiên câu
chuyện của nó cũng được bắt đầu từ đó.
Cho nó được giới thiệu đôi chút về bản thân, nó
tên Hiêú, bạn bè nó thì hay gọi nó là Hiếu cu le,nó
sinh ra và lớn lên ở vùng đất chưa mưa đã thấm ( có bác nào đồng hương không hương ko nè
……..)
Tuổi học trò của nó thì chẳng có gì
đáng nói hết,vì lúc đó ngoài game và máy tính ra
thì nó còn biết cái khỉ khô gì nữa chứ.
Thế
rồi kỳ thi dh cũng đến, bước vào phòng thi mà cái
đầu thì rỗng toét….đành ngậm ngùi dùng đến đôi mắt thôi: nhìn trên,ngó dưới, dòm trái, liếc phải thì
cũng đỗ đc cái đh chữ to! Hic thật sự mà nói thì
đây là bất công với biết bao người, nhưng mà đó
số phận là cuộc sống mà,học tài thi phận!
Mưa… mùa hè mà cũng mưa ah. Nó chẳng thích
mưa nhưng cái mưa giưa hè khiến nó thấy lòng vui vui….Nó lấy dt ra nhá máy thử số ngày sinh
mình sao.
Tuuuuuuuut. Có chuông àh!
Cúp liền, thói quen rồi
.Nhưng rồi duyên số nó gọi hay sao lại nt thì quen được chị tên T (thực ra là sinh
cùng ngày cùng tháng cùng năm ak)
Rồi
nó nghĩ hay là thằng âm hòn nào nó cũng rãnh
giống mình đây cũng nên, gọi thử xem sao:
-Gọi bằng chị đi nhóc.Tại chị khai sụt chứ thực
ra chị lớn tuổi hơn nhóc đó.
Giọng con gái ở đầu dây bên kia vang lên,nó thấy vui rồi.he
he.Làm gì mà thích làm chị thế không biết nữa
trời,ngay cả lý do này mà cũng đưa ra được thì
chịu rồi,mà đến bây giờ nó cũng chưa biết cái lý
do này có fai là sự thật không nữa.Nhưng rồi
cũng theo phản xạ:
-Uh
-Chị đang đi mua đồ với bạn có gì tý về chị gọi lại cho. Rồi cúp
máy lun.
Đt vừa cúp thì bỗng nhiên xuất
hiện một thằng khùng ngồi cười tủm ta tủm tỉm
mà lý do gì thì chắc là mình nó mới biết.
Sau
khi ăn cơm tối với bố mẹ xong thì vào phòng đọc
Conan,thấy dt báo có tn:
-Nhóc con đang làm gì đó?
-Gọi ai là nhóc con rứa…. đang
nằm đọc truyện chứ có làm gì đâu!.
-Thì
người nào nhận là nhóc thì vừa mới tl cho chị nè!
Thật ra thì với nó ai thích gọi là gì cũng
được hết, nó chẳng quan trọng , miễn sao nó
thấy vui là nó làm mà he he!
-Sao mà thích làm chị rứa hè?
-Tại vì chị la út nên thích có
em. Hjhj.
Ơ hay! Nó cũng là út đây nhưng có
mong có em đâu. Nghĩ tới cảnh: “ỉa anh ỉa anh”
cái thấy gê gê rồi!
Nt hỏi này hỏi nọ 1 chặp
thì nghĩ nói dài ra nói dai mà nói dai thì ông nội
nói dỡ àh nên đành:
-Thôi n ngủ cái đã! Pùn ngủ wa. Lúc nào rảnh thì nt với n cho vui
nghe!
PS: Thấy vui vui khi làm quen với chị!
^^
-Uh, chị cũng vậy ak.G9!
Chị và nó
đã quen nhau như vậy đó….
Chị và nó đã
quen nhau như vậy đó….
Ngày qua ngày…
nó cứ thế, dường như đã thành thói quen của nó và chị. Nó chẳng nhớ rõ được lúc đó chị và nó đã
nói chuyện gì mà suốt ngày cứ nt cho nhau… Mỗi
lần đọc tin nhắn của chị là nó lại cười. Cười như 1
đứa con trai mới biết yêu vậy…
-Welc0me to
c T.Chúc chị một buổi tối cuối tuần vui vẻ
nhé.
Chưa kịp xóa báo cáo gửi thì đã thấy tn đến:
-Đang pùn hiu đây này. Có gì vui kể
chị nghe đi.
Đọc xong tin nhắn liền gọi cho
chị,thấy bắt máy nhưng không thấy alo ola gì hết.
Tưởng đt bị hư nên liền alo thử thì nghe thấy
tiếng chị cười ,hình như là có gì vui lắm:
waptruyen9x.com
truyen sex
a>
-tự gọi rồi tự alo hả nhóc!
Chị là
vậy, lúc nào cũng nghịch nghịch, cũng chọc nó
nhưng sao nó chẳng thấy quê mà lại thấy vui
nhỉ,lạ àh nghe.Biết bị chọc rồi nhưng lại giả vờ ngu ngơ:
-Tại nhóc tưởng đt bị hư chứ
bộ.Ủa mà sao hôm nay nghe giọng chị lạ lạ
vậy.
-Chị đang bị đau mà. Mua cam thăm chị
đi.
-Bị đau gì vậy? uống thuốc chưa?
-Bị cảm sơ thôi ngủ giấc sáng ngày là hết
mà.uống thuốc gì chứ,chị ghét uống thuốc lắm.hjhj. Ủa, sao tự nhiên quan tâm chị vậy kìa?
Nghe chị hỏi vậy tự nhiên thấy trong
người quê quê làm sao. Không biết phải gỡ thế
nào đây,36 kế có lẽ kế chuồn là thượng
sách:
-Thôi, nhóc cúp máy nghe .Điện thoại
hết tiền goài.
-Khôôôôôôông.
Nghe cái giọng lúc đó của chị lúc đó sao mà con nít vậy
không biết
-Hết tiền rồi nè.
Lý do cũ
xì mà sài tiếp thôi, nhưng thực ra trong lòng cũng
có mún tắt đâu
-Kệ nhóc.C không biết
Tôi để vậy không nói gì hết bởi vì tôi không biết
phải nói gì . Cả 2 đứa đều im lặng thì bỗng nghe tiếng chị cười khúc khích :
-Tắt đi ông nhỏ.
Bờm bờm, ngốc ngốc quá đi.
-Nhớ ngủ
sớm đó nghe, ko ngủ sớm là mai không thèm nt
với c nữa đó.
Nó nói vậy để chị lo ngủ
sớm,tại nó sợ chị đang đau nhưng ở đời có ai mà
biết được chữ ngờ chứ:
-Ủa? ai cần nt với n đâu chứ. Chị mà thiếu người để nt ah.
Nó
đọc tin nhắn mà người nó lặng đi, nó im lặng ….
và bao nhiêu tin nhắn của nó với chị đã bị delete
không còn một tin.
Một cảm giác chới với,
nó tự ái…… nhưng rồi giấc ngủ đã cứu nó khỏi
những cái cảm giác khó chịu đó.
1 ngày
2
ngày..
3 ngày trôi qua,nó cảm thấy thiếu
thiếu một điều gì đó…
Dt nó báo có tin
nhắn, hy vọng là của chị
-n đang làm gì đó?
Là chị nt thật,hjhj. Nó thấy vui lắm, nó đang
nhảy cà tưng vì tin nhắn đó mà nhưng mà nó lại
chẳng thèm tl.
1 tin nhắn nữa lại đến
-bộ giận chị ah?
Ko. Nó ko có giận chị, 1
chút cũng không.. những cảm giác nó mang
trong người mấy ngày qua có lẽ là do nó đã lỡ thương chị rồi (Ừ thì thương mà người ta có cần
đâu chứ)
-có lẽ n ko mún nc với c nữa
ah.thôi chị ko làm phiền n đâu. chúc n lun vui
vẻ.
-Ai nói là n ko mún nc với c rứa?
-
Tại chị nt ko thấy tl. Nên nghĩ vậy.
-thì chị
kêu không cần mà. Với lại chị có nhiều người để nt mà.
Nó trẻ con, nó đang nói dỗi với chị
nó ak mà.
-Nhưng chị thích nt với n. mấy
hôm ni ko thấy nt cho c,tự nhiên thấy nhớ n
lắm.
-có gặp mặt n bao giờ đâu mà nhớ
trời.
-ko tin thôi. tùy n vậy…
Hjhj,mấy
hôm nay nó cũng như vậy mà sao lại ko tin chứ…… bỗng dt nó reo lên, tnhiên đang nt lại gọi
vậy chài
-n ngủ ngon nha.
…..
Ngày hôm nay sao mà hạnh phúc vậy nhỉ.
Thế rồi mùa hè cũng qua, ngày nhập học của
nó cũng đến…. Nó lại tự thân vận động( dĩ nhiên
là trừ vấn đề kinh tế ah )
Tính nó là vậy,
từ nhỏ đến giờ nó rất ghét bị phụ huynh kèm cọc,
nó thích tự lập… nó nhớ có lần nó học lớp 8, vưa
ăn cơm tối xong nó định ngồi vào bàn học bài nhưng vừa mới rời bàn ăn là ba nó quất cho nó
một câu:
- Ăn xong là ngồi vào học bài đi
đó..
Uh thì nó cũng ngồi vào bàn đó,
nhưng nó ngồi với cái tâm trạng bực tức, ngồi để
nghe thời sự chứ có thèm học đâu, lúc đó nghe
thời sự sao mà hay thế không biết nữa……
Nó đến 3k
rôi, việc đầu tiên nó làm là đi tìm phòng trọ, người
ta thường nói là “an cư thì mới lập nghiệp đó
mà ), đi
đến mỏi rụng 2 cái chân ra thì nó cũng tìm được
cái phòng nó thích,cái phòng đã gắn bó với nó
suốt 4 năm sinh viên, cái phòng chất chứa với nó
biết bao nhiêu kỷ niệm….
Nó mệt nhòi nằm dài ra đất….. lấy đt ra gọi về cho ba nó chút, rồi ba
lô ba la với chị chút nữa thì nó cũng thiếp đi.
Ngày đầu tiên vào lớp,chẳng bik ai zô ai, nó
lầm lầm lì lì đi xuống dãy cuối ngồi ,cái chổ ngồi lý
tưởng từ bé đến giờ của nó mà sao chẳng thấy ai
chiếm hết hè,lạ nghe.
Nó đảo mắt nhìn
quanh,tìm quanh thử có em minhon nào xinh
xinh không, nhưng …….. mấy em ở đây đep tìm
ẩn quá, mà nó thì vẫn chưa đủ trình để tìm ra được
Nó
thấy pùn pùn, một nổi bùn rất chi là zô ziên …..nhưng nổi buồn
đó chưa được bao lâu thì biến mất khi Châu Ngân
đi vào lớp và xuống thẳng chổ của nó, ấn tượng
đâu tiên của nó với Châu Ngân là dáng người cao
khoảng 1m6, ăn mặt rất chi là phong cách, màu
đậm ở trong và ở ngoài thì mỏng tanh,trúng gu no yêu thích nek…..
-xít vào trong cho
mình với được không??
Nó giả lạnh lùng
xít vào trong nhưng trong bụng nó mừng lắm
đó.
-sao lại ngồi bàn chót?
Châu
Ngân hỏi nó nhưng nó chỉ cười mà không tl. Nó
chẳng phải là một đứa lạnh lùng nhưng nó lun ít nói để gây sự chú ý, nó ít nói để mọi người tìm
hiểu về nó, nó ít nói để tự làm cho nó trở nên
thần bí hơn ^^
Những ngày đầu sinh viên
nó chẳng quen biết ai hết, nên ngoài giờ học ra
thời gian rãnh thì nó lại chui đầu vào net mà
ngồi,dạo đó nó hay đánh aoe trên garena,nó đnáh gà nên vào phòng ara toàn bị kick 1 cách
không thương tiếc, rồi nó nghĩ ra cái trò mạo
danh, ……..xl những pro đã bị nó mạo danh
nhé………..
Nó thích nhất là được nằm cánh,
vì nó ghét bị mấy thằng team keu 2vs1 la inh ỏi
nhức đầu… nằm cánh lên đời sớm đánh bt là an toàn nhất, vì chó chết thì mèo cũng le lưỡi
thôi.
ở lớp nó thì Châu Ngân vẫn hay
xuống chổ nó ngồi,bây giờ có vẻ quen rồi nên
thỉnh thoảng bắt chuyện chém gió Châu
Ngân
-kể chuyện ni cho N nghe hỉ,nghe
không
-chuyện gì? Kể đi.
-chuyện ở xóm Hiếu. Chuyện 4 ngày tết .
Ngày mồng
1,mồng 2, mồng 3, mồng 4. nó vừa đọc vừa đưa
ngón tay lên đếm.
Chuyện ni ở chổ H,có
anh nớ với chị nớ yêu nhau lắm nhưng mà nhà
anh đó giàu lắm mà nhà chị đó thì nghèo nên gia
đình anh đó không cho cưới nhưng 2 người họ yêu nhau quá nên tự cưới… Cái rồi tết đến, hai
người 2 bàn tay trắng sống nghèo lắm. ah. Quên
nữa cái ni là ngày mồng 1 tết nghe,nó vừa nói
vừa đưa 1 ngón tay lên… nó nhìn Ngân thử có
chú nghe câu chuyện nó kể không
-ừ ừ,
bik rồi kể tiếp đi.
-Thì mồng 1 tết thì Ngâb biết rồi, quê mình thì mồng 1 têt thì hay đi xuống
mộ thắp hương cho ông bà đó,Ngân có đi
không?
-ừ có chứ
-thì đó,nhưng mà
nghèo quá, nên không có xe máy…… thì đi xe
đạp thôi,mà chổ mộ quê H ak, thì phải lên cái dốc
cao lắm, đang lên dốc nhưng có vẻ ông chồng ổng mệt,mồ hôi ra nhễ nhại rứa. bà vợ bả mới
thấy tội quá, bả nhảy xuống bả đẩy lên, lên đên
nơi ông chồng ổng tác bà vợ một tai. ổng kêu: tôi
chở hay bà chở. Tại ổng thấy thương vợ quá nên
vậy, bữa ni ai cũng đi xe ga vèo vèo,ổng uất ức
quá ak.
Nó vừa kể vừa nhìn Ngân,có vẻ nó kể có sức hấp dẫn hay sao thấy Ngân nghe say
xưa. Cái rồi tới mồng 2,mùng 2 nghe,nó lại đưa 2
ngón tay lên… bà vợ bả tức quá,mới đầu năm bị
ăn tai,cái bả trả thù, đàn bà là chúa thù giặc
mà ,(nó nói vậy thì
Ngân cũng lườm nó cái)bả nấu đồ